Chút lá thu vàng đã rụng/ Chiều nay cũng bỏ ta đi”…
Tháng mười về, thu vẫn còn lưu luyến trong màu lá vàng tươi của lộc vừng, cơm nguội. Hương hoa sữa cuối mùa vẫn nồng nàn từng góc phố những đêm khuya thanh vắng. Đông khẽ khàng gõ cửa từng nhà, mang theo chút rét ngọt, sương giăng và cái nắng hanh hao, trong vắt màu hổ phách. Nắng hong khô những mảng tường, thân cây ẩm ướt, rêu phong bởi đợt mưa kéo dài. Sương lãng đãng mặt hồ mỗi chiều, mỗi sớm. Và cái rét mới chớm vừa đủ dư vị cho ta xuýt xoa thích thú khoác lên mình chiếc áo ấm của mùa cũ, lang thang trên những con phố nhuộm thắm lá vàng. Dọc triền đê sông Đào, gió từ sông lồng lộng thổi, làm nghiêng ngả những bụi lau bắt đầu trổ hoa. Ban đầu, hoa có màu cốm non của đòng đòng, dần dần chuyển sang nâu tím và cuối cùng đua nhau bung nở trắng như bông nõn.
Tháng mười về, đã thấy trên phố thong thả chiếc xe đạp cũ chở thúng cốm phủ lá sen thơm mát kèm theo bó rơm tươi xanh óng, dẻo mềm. Những mẹt quýt đỏ au một góc chợ hoa quả gợi nhắc mùa rươi sắp đến. Mấy quán nước bên vỉa hè, các cụ cao tuổi vừa chuyền tay nhau đọc tờ báo mới, vừa nhâm nhi chén trà nóng hổi. Đầu phố Cột Cờ, đã thấy thấp thoáng sắc trắng tinh khôi của cúc họa mi, loài hoa riêng của mùa đông. Góc phố quen, hương thơm của xôi sắn quyện nước cốt dừa béo ngậy theo gió lan xa, đánh thức bao nỗi nhớ niềm thương về món quà dân dã từng gắn bó suốt những năm tháng tuổi thơ.
Tháng mười về, trong cái lạnh đầu mùa, nhịp sống nơi phố phường dường như chậm lại, cho ta lắng dịu với những cảm xúc bâng khuâng lúc giao mùa. Chợt nhớ bàn tay ấm áp từng dắt ta đi dọc con phố trong chiều gió lạnh của một ngày cuối thu xa lắc. Để mỗi lúc lòng chênh chao, lại thấy được an ủi, vỗ về bởi những kỷ niệm trong trẻo của một thời thanh xuân tươi đẹp./.
Lam Hồng
Nguồn: baonamdinh.com.vn