Xót sa những cánh đồng
Lúa đang thì con gái
Thương tiếc những mảnh vườn
Cây đang mùa hoa trái
Phập phồng … nhà tốc mái
Tôn bay sắc như dao
Mẹ ôm con bất lực
Nước bốn bề … dâng cao
Bão thét gào tàn phá
Lũ cuồn cuộn gầm gào
Nhà trôi như bèo bọt
Người nứu lại gò cao
Gió cuốn đi tất cả
Còn lại ấm tình đời
Lá rách lòng không rách
Đùm bọc nhau người ơi./.
Trần Xuân Hào