Ôm di ảnh dạ bồn chồn
Rét đông nắng hạn chẳng sờn lòng son
Ruột tằm quặn thắt thương con
Tuổi xuân gửi lại đường mòn Trường Sơn
Ngóng con buổi sớm chiều hôm
Mẹ như đèn trước những cơn gió gào
Kiếp người vẫn sống thanh cao
Nhường con chỗ ráo, củ Đao mẹ phần…
Trọn đời nghĩa Đảng tình dân
Núi rừng biển đảo… góp phần dựng xây
Con hy sinh để hôm nay…
Nước nhà thống nhất bõ ngày mẹ mong.
Trần Xuân Hào